Ở Vancouver có một loại cây dại, mọc ven trục đường. Cứ đến xuân là cây lại ra hoa vàng 4 cánh. Nhìn cành cây ngẳng nghiu, trơ lá, lại đầy hoa vàng nhãi ranh, tôi nhớ cây mai Việt nam da diết. Do đó, tôi gọi đấy là mai Canada khác với mai vàng khủng miền tây . Năm nay là cái Tết thứ hai tôi xa nhà. Mọi bỡ ngỡ đã đi qua, Vì vậy năm nay tôi quyết định "enjoy tết Canada". Nhớ những ngày xuân ở Sài Gòn, tôi nhớ cái ko khí rộn ràng suốt từ 23 cho tới ngày 30 Tết. Nhà nhà tìm tìm, người người chạy đi chạy lại líu tíu. Còn tôi thì chẳng mấy khi ở nhà. Bạn teen ham mê vui nên việc nhà thì nhác, việc chú chưng thì siêng. Tôi cứ lo chạy ngoài đường, bù khú với bạn bè để hưởng thụ mấy mấy ngày xuân, để việc nhà cho bác mẹ lo. Năm nay ăn Tết xa nhà, tôi lại lao vào bếp núc, nhà cửa.
Tôi cảm thấy loại mai dại canada tuy rất đẹp nhưng vẫn chẳng thể so sánh với loại mai vàng nào đẹp nhất ở Việt Nam.
Để chấm dứt bài viết này, tôi xin tặng quí độc giả bức ảnh áo dài. Lý do tôi đề cập đến áo dài, vì ấy là tượng trưng của Tết Việt Nam. Người nước ngoài khi thấy áo dài là họ nghĩ ngay tới hai sự kiện quan yếu của người Việt: Thứ nhất là đám cưới và thứ 2 là Tết Holiday!
Tôi dạo internet, đọc tương đối đa dạng báo xuân trong nước, lên facebook, xem rất nhiều hình các bạn bè du xuân. Nhưng điều làm tôi buồn là trong cái xuân rộn ràng ở Sài Gòn, giữa con đường hoa Nguyễn Huệ tinh ma, lại quá thảng hoặc những tà áo dài. Trong khi nơi chốn xa xăm, gia đình tôi vẫn dạy con cháu ngày Tết là phải mặc áo dài đi chùa, mặc áo dài chúc tết. Các em gái tôi rất vui, rất phấn chấn đến ngày Tết để được mặc chiếc áo dân tộc.
Tôi đã hái vài nhành mai dại và trưng trong chậu mai vàng đã cấu tạo 1 tác phẩm tuyệt đẹp.
Thậm chí, tụi nhỏ còn bắt bố mẹ chúng phải ăn mặc chỉnh tề, áo dài khăn đống để đón xuân. Một chút đượm buồn mong khán fake san sẻ, để kể nhở những ai vô tình quần là áo lụa, model, chơi đồ brand name, mà quên đi chút tâm hồn người Việt.